Lịch sử Đào cưu đồ

Triệu Cát tức Tống Huy Tông (1082—1135) là con trai thứ 11 của Tống Thần Tông. Năm Nguyên Phù thứ 3 (1100), Tống Triết Tông qua đời mà không có con nối dõi, hoàng đệ Triệu Cát được chọn làm người kế nhiệm. Huy Tông nổi tiếng là một con người đam mê văn hóa nghệ thuật, là một nhà thơ, nhà thư pháp, họa sĩ và nhạc công xuất sắc.

Tác phẩm được chỉ định là Tài sản Văn hóa quan trọng của Nhật Bản (tên gọi của Quốc bảo Nhật Bản lúc bấy giờ) vào ngày 25 tháng 5 năm 1937[6] và được chỉ định là Bảo vật quốc gia dựa trên Luật bảo vệ tài sản văn hóa Nhật Bản (文化財保護法, bunkazai hogohō?) ngày 9 tháng 6 năm 1951.[2][7]